Đây là phần Hỏi và Đáp rất thú vị giữa TS Georges Ohsawa và người tham dự trại hè thực dưỡng năm 1957 và 1958 tại Pháp. Nó sẽ gởi mở cho bạn nhiều điều về cuộc sống. Nếu bất kì ai “nhột” khi nghe tới Ohsawa là nghĩ bệnh tật và kham khổ thì nhầm to. Hãy nghĩ đến: Tự Do
– Vì sao ngài lại phát minh ra phương pháp Thực Dưỡng? (Cười)
Georges Ohsawa (G.O): Tôi không phát minh ra cái gì cả, tôi chỉ khám phá ra những điều đã có rồi.
– Thực dưỡng có phải là sự thật duy nhất không?
G.O: Thực dưỡng là sự cô đọng của các bậc hiền triết.
– Con người có thể có khả năng hiểu biết mọi thứ không ?
G.O: Có. Những cái hữu hạn.
– Nhưng như vậy họ phải là một nhà bác học lớn hay một người học nhiều biết rộng không?
G.O: Không, chỉ cần bộ não của họ không bị nhiễm độc, họ sẽ nhận được mọi thứ bằng trực giác.
– Sự khác nhau giữa cái Hữu hạn và Vô hạn?
G.O: Cái Hữu hạn chẳng bao giờ hiểu được Vô hạn.
– Ngài nói rằng Thuật Trường Sinh (Macrobiotique) là một Đời sống lớn. Sự trường thọ.
Vậy thì tất cả những người Thực dưỡng đều sẽ chết rất già đúng không?
G.O: Quan trọng không phải là số lượng sống mà là chất lượng sống.
II
– Vì sao ngài không bao giờ đòi hỏi tiền bạc?
G.O : Vì tôi không làm gì cho các bạn cả. Mọi thứ tôi làm đều cho tôi. Các bạn nhận miễn phí tất cả, vậy các bạn cũng cho đi tất cả miễn phí như vậy. Tất cả những gì các bạn làm, hãy làm miễn phí với lòng tin vào lẽ công bằng
– Tại sao ngài lại hút thuốc?
G.O (lắc đầu): Các bạn tự trả lời xem?
Nhiều người đưa ra những lập luận của mình, ví dụ như:
– Vì ngài thích thuốc lá?
– Vì ngài quá âm và thuốc lá giúp dương hóa?
– Vì con người cao cấp hơn động vật, nên động vật không biết hút thuốc, trong khi con người lại biết hút?
– Bởi vì ngài bất đồng với những người nói rằng thuốc lá có hại cho sức khỏe?
– Bởi vì ngài muốn hòa nhập với chúng tôi?
G.O: Bởi vì tôi không phải thánh nhân.
III
– Thưa giáo sư, tôi muốn ngài bày cho tôi phải làm thế nào để không còn phải chịu những cơn đau do thấp khớp gây ra. Tôi đã phẫu thuật 9 lần rồi và tình hình chẳng có gì cải thiện. Liệu tôi có còn phải phẫu thuật tiếp nữa không?
G.O ( quan sát lòng và mu bàn tay, móng tay. Một người phụ nữ có tuổi, mặc áo lông thú trang sức): Vô ích!
– Nhưng thưa giáo sư, tôi cần ngài chẩn đoán giùm tôi. Tôi sẽ trả công cho ngài hậu hĩnh. Liệu tôi có phải phẫu thuật lần nữa không?
G.O: Vô ích. Bà có thể đi. Bà không phải chữa nữa đâu.
– Tại sao người ta béo bụng thường ở một độ tuổi nào đó ngoài năm mươi?
G.O : Bụng càng to thì đầu càng rỗng.
– Nếu khi còn sống tôi chưa đạt được đến Giai đoạn thứ Bảy, và tôi ra đi khi tôi mới ở Giai đoạn thứ Tư, vậy là tôi thất bại ?
G.O: Ông sẽ tiếp tục trong một cuộc sống khác.
– Chúng ta phải tái sinh bao nhiêu lần để đạt được điều đó?
G.O: Hãy trải nghiệm.
– Với thời kì mãn kinh, ông có lời khuyên gì không?
G.O: Chẳng có vấn đề gì cả. Xem xét các hướng dẫn của tôi. Tất cả đều nằm trong sách.
– Bệnh bạch đới (khí hư) thì sao?
G.O: Nếu các bạn bị bạch đới, cả gia đình của các bạn sẽ thật đau khổ. Hãy xem xét kỹ các hướng dẫn của tôi.
– Trẻ em cũng phải ăn uống như vậy sao?
G.O: Trẻ em có thể ăn theo bản năng của chúng cho tới năm 12 tuổi, nhưng nếu một bé gái ăn quá nhiều trái cây từ 7 đến 12 tuổi, nó sẽ bị hành kinh đau đớn.
– Tại sao Thực dưỡng lại khó?
G.O: Bề mặt càng rộng, bề lưng càng lớn!
IV
– Đầu cuốn Sổ tay, ngài đã viết “Nếu bạn có một ý chí sắt đá…”, nhưng nếu một người không có phẩm chất này, họ sẽ phải làm sao?
G.O: Chỉ cần ăn cơm lứt một cách máy móc, nhai kỹ một trăm lần mỗi miếng và chờ đợi.
– Nhưng tôi không thích ăn cơm.
G.O: Vậy thì bạn không đói.
– Có chứ, tôi đói, tôi chết vì đói.
G.O: Vậy thì hãy chết đi. Bạn có quyền tự do mà.
V
– Khi đọc sách và nghe các cuộc đàm luận của ngài, đôi khi tôi cảm thấy rất sốc?
G.O: Nếu các bạn bị sốc bởi người nào hay điều gì, đó là do bản thân các bạn đã không tốt rồi.
– Khi ngài nói rằng chúng ta đều là những kẻ ngu dốt và dối trá, tôi nghĩ ngài không thích người Tây phương?
G.O (cười): Tôi đến đây để trao cho các bạn tất cả các bí mật và nói rằng tôi không thích các bạn, ồ!
– Trong các cuốn sách của ngài, có rất nhiều mâu thuẫn, thậm chí từ trang này sang trang khác. Tôi hơi bối rối.
G.O: Bởi vì bạn không biết cách đọc. Các bạn không có một cặp kính tốt.
– Có chứ, tôi có mang kính mà.
G.O : Bạn phải đọc với cặp kính Âm-Dương.
Những mâu thuẫn đối kháng đều bổ sung cho nhau. Bạn không phải đọc sách của tôi nữa. Bạn phải nhai nó.
– Có phải ngài không bao giờ nổi giận?
G.O: Có, với vợ tôi…nhưng bà ấy chấp nhận.
– Ngài đưa ra một chế độ ăn giống nhau cho tất cả các bệnh, trong khi các căn bệnh đều khác nhau ?
G.O : Chúng chỉ có những biểu hiện khác nhau. Các căn bệnh đều bắt nguồn từ một nguồn gốc duy nhất là không hiểu hết Trật tự Vũ Trụ.
– Sau 10 ngày ăn cơm lứt, chúng ta phải làm gì tiếp theo?
G.O : Nghiên cứu Vô Song Nguyên Lý.
Câu hỏi: Sau 10 ngày ăn gạo lứt và tiếp tục ăn như ở đây, phải mất bao nhiêu lâu để có thể trở thành Trường sinh (Macrobiotique) ?
G.O: Hai năm
– Là đạo Phật?
G.O: Đúng vậy !
– Mất bao lâu để theo học Vô Song Nguyên lý?
G.O : Một cuộc đời.
– Điều gì sẽ diễn ra nếu chúng ta từ bỏ Thực dưỡng?
G.O: Hãy tự thí nghiệm.
– Nhưng điều gì sẽ chờ ở phía trước ?
G.O : Sẽ trở nên đau khổ hơn trước.
– Tôi không hề thấy trí phán đoán của tôi khai mở trong khi tôi ăn rất chặt chẽ. Tôi không làm gì sai lệch cả mà tại sao tôi luôn bị đau lưng?
G.O: Ông có nấu ăn?
– Không, tôi không có phẩm chất đó và tôi cũng không có vợ. Tôi ăn ở đây tất cả các ngày và buổi tối tôi ăn bánh mì.
G.O: Ông phải tự nấu tất cả những gì mình ăn. Ông không được lệ thuộc vào người khác.
– Sự khác nhau giữa 10 ngày cơm lứt và nhịn ăn?
G.O: 10 ngày gạo lứt có thể coi là nhịn ăn một nửa.
– Thời điểm thích hợp để thực hành 10 ngày ăn cơm lứt ?
G.O: Bất cứ lúc nào bạn muốn.
– Và để nhịn ăn?
G.O: Trong trường hợp khẩn cấp, ngay lập tức, nếu không hãy quan sát tự nhiên, khi tự nhiên nhịn ăn, bạn có thể nhịn ăn.
– Tự nhiên có nhịn ăn?
G.O: Hãy quan sát kĩ, bạn có thể tìm thấy.
– Tại sao khi mọi người đặt câu hỏi, ngài thường trả lời: “Phải tự tìm hiểu lấy”
G.O: Bởi lẽ nếu tôi trả lời, các bạn sẽ không tự mình tìm ra nó.
– Tôi ăn cơm lứt, nhưng tôi luôn thèm những thứ khác. Tôi thường bị cám dỗ. Có phải vì tôi thiếu ý chí không?
Ohsawa : Hãy nghiêm khắc với bản thân và khiêm nhường với người khác. Mọi thứ sẽ được trả giá xứng đáng, không hôm nay thì ngày mai, không sớm thì muộn. Hãy chú ý.
– Khi một người nào đó nói xấu ngài, ngài không đáp lại. Vì sao ngài không nói cho họ rằng họ đã lầm ?
Ohsawa: Các bạn yêu bạn bè của mình, cũng phải yêu thương luôn cả kẻ thù của mình, vì ở họ các bạn có thể học hỏi được nhiều điều nhất.
– Vậy một kẻ sát nhân hay một tên trộm tới ngồi cạnh tôi, tôi cũng phải chấp nhận?
Ohsawa : Bạn phải yêu thương tất cả mọi người. Hãy chấp nhận tất cả.
– Vì sao ngài luôn nói phải ăn uống rất chặt chẽ trong khi chúng tôi thấy ngài ăn cả khoai tây chiên và uống bia ?
Ohsawa : Vì điều này rất vui.
– Một đứa trẻ cũng phải chịu trách nhiệm nếu chúng ốm đau ?
Ohsawa : Không, bà mẹ luôn phải chịu trách nhiệm về con của mình cho tới 16 tuổi !
– Ngài đã nói rằng những căn bệnh đều nằm ở tinh thần trước khi vào thân thể, nhưng nếu một em bé mang một căn bệnh mà bà mẹ không biết ?
Ohsawa : Các bạn cần phải học !
VI
– Sự dương hóa có nguy hiểm không?
Ohsawa : Nếu các bạn ăn 50g muối một lúc, các bạn sẽ đột tử. Nếu các bạn không ăn muối, các bạn sẽ tự giết mình chậm rãi hơn. Đừng sợ muối hay nước. Nếu các bạn ăn quá nhiều muối, các bạn cũng tự động uống nước thôi.
– Làm thế nào để biết chúng ta có quá nhiều nước trong cơ thể ?
Ohsawa : Nhờ vào nóng hay lạnh. Thử làm cho cơ thể bị lạnh nhất có thể, và nếu cái lạnh này làm bạn khó chịu, bạn đã có quá nhiều nước trong cơ thể.
– Gây khó chịu như thế nào?
G.O: Nếu bạn bị cảm lạnh, nếu bạn bị chuột rút (vọp bẻ) hoặc cơ thể bạn không thể tự sưởi ấm lên một cách tự nhiên.
– Vậy với cái nóng thì sao?
GO: bạn để rớt một giọt nước sôi lên mu bàn tay, nếu ngày hôm sau da của bạn không lành lại, đó là do bạn có quá nhiều nước trong cơ thể!
– Ngài thường nói rằng vị tha là không tốt, bạn phải ích kỷ, trong khi đó tất cả các tôn giáo đều nói về lòng vị tha: hỡi các người hãy yêu thương lẫn nhau!, Người Samari ân đức, v.v…?
G.O: Nếu bạn bị bệnh, bạn không thể chữa khỏi cho người khác.
– Tôi thấy có chứ. Ngay cả khi tôi bị bệnh, tôi cũng có thể nói cho mọi người rằng: hãy thực hiện 10 ngày cơm lứt và bạn sẽ được chữa khỏi?
G.O: Chữa bệnh rất dễ dàng, bệnh tật chẳng là gì cả. Chữa con người mới là điều khó khăn nhất.
Khi con người được chữa trị, họ sẽ luôn được chữa trị.
– Tôi không hiểu, câu trả lời của ông chẳng rõ ràng chút nào?
G.O: Trí phán đoán của bạn bị che lấp.
– Làm thế nào để khai mở trí phán đoán của tôi?
G.O: Số 7 trong 10 ngày.
– Ngài đã chữa khỏi bao nhiêu người bệnh rồi?
G.O: Tôi đã chữa khỏi cho hàng chục ngàn bệnh nhân, nhưng nếu tôi chữa khỏi một người bênh/một quốc gia, tôi sẽ sung hướng hơn cả.
– Ngài nói rằng Macrobiotique là Đời sống lớn, là Sống hạnh phúc, với tôi, lại là ngược lại. Từ khi tôi đến đây ăn, tôi trở nên buồn bã, tôi không còn được ăn các thứ khác nữa, tôi cũng không còn biết đọc, tôi mất tất cả bạn bè, gia đình tôi tan vỡ, tôi từ bỏ vợ tôi, tôi rụng tóc, tôi không còn hứng thú với nghề nghiệp, tôi làm việc càng tồi, tôi càng ngày càng gặp nhiều khó khăn?
G.O : Rất tốt. Khó khăn của bạn càng rộng thì hạnh phúc của bạn sẽ càng lớn !
VII
Một nữ y tá:
– Ngài nói rằng muối là là thầy chữa bệnh của vũ trụ, và muối vừng là phương thuốc tốt nhất. Tuy nhiên các bác sĩ lại chống lại muối, và tôi tin họ, bởi tôi cảm thấy đau thận từ ngày tôi ăn quá nhiều muối mè. Vì sao?
G.O: Quá nhiều? Ồ (ông cười với sự ngạc nhiên), rất tốt ! Cô đã trải nghiệm. Cô phải tự trả lời!
– Nhưng, thật sự, tôi chỉ muốn có được câu trả lời từ ông.
G.O : Cô không hiểu vì cô chưa nghĩ đến Âm Dương. Tất cả phụ thuộc vào phán đoán của cô. Cô phải đào sâu thêm !
– Tôi rất muốn, nhưng làm thế nào để đào sâu ?
G.O : Thận và muối là Âm hay Dương ?
– Muối là dương.
G.O : Vì sao ?
– ????????????
G.O : Nếu cô trả lời : Muối là Dương, và cô không hiểu vì sao, cô chỉ là một con vẹt ! Y tá đỏ mặt, đứng dậy và bỏ đi không nói một lời
G.O : Cô ấy đã thú nhận căn bệnh nan y của mình. Thật đáng buồn !
Câu hỏi: Muối là Dương và thận cũng Dương, vậy nên Dương đẩy Dương, vì vậy cô ấy đau thận vì ăn muối.
G.O: Tùy bạn nghĩ.
– Nhưng tôi không hiểu tại sao phải ăn muối mè để chữa một quả thận bị bệnh trong khi muối trong muối mè lại bị đẩy bởi thận ?
G.O: Các bạn phải tự tìm lấy!
– Ồ, tôi xin ngài đấy, ngài Ohsawa, hãy giúp chúng tôi, chúng tôi sẽ bị vướng mắc vào vấn đề muối này luôn nếu ngài không giúp.
G.O: Không phải là muối chữa bệnh. Đó là dòng máu của chúng ta chữa bệnh, bởi lẽ chính thực phẩm tạo nên dòng máu. Nếu các bạn ăn quá Dương, máu trở nên quá Dương. Nếu các bạn ăn quá Âm, máu sẽ trở nên quá Âm. Hãy cân bằng thức ăn, dòng máu của các bạn sẽ được quân bình và bất cứ bệnh tật nào cũng đều biến mất.
– Có trường hợp nào phải bỏ ăn muối không?
G.O: Còn tùy. Các bạn không được xa rời Âm và Dương. Các bạn phải học!
– Hôm qua, với một đứa trẻ sơ sinh, ngài đã khuyên bỏ muối?
G.O: Đúng, bà mẹ cho con ăn quá nhiều muối. Bà mẹ không hiểu gì. Tội nghiệp đứa bé !
– Ngài nói một đứa trẻ có thể ăn theo bản năng của chúng, nhưng nếu chúng ta mặc kệ, chúng sẽ chỉ ăn chocolat và kẹo.
G.O: Các bạn đều nhị nguyên. Thật bất hạnh !
VIII
– Thực dưỡng không đem lại hạnh phúc, lỗi là do ai?
G.O: Do trí phán đoán thấp kém.
IX
– Vì sao một sai lệch nhỏ sẽ đem lại một phản ứng lớn?
G.O: Một giọt mực trong một cốc nước có thể nhìn thấy rõ
Một giọt mực trong một cốc nước bẩn chẳng thể nào nhìn thấy được.
X
– Tôi muốn hiểu thật nhiều, nhưng thật khó!
G.O: Vô Song Nguyên Lý sẽ đem lại tất cả cho bạn!