




Ý thức, tư duy được ảnh hưởng và đôi khi được quyết định bởi gia đình.
Còn các gia đình ở thành phố, gia đình có điều kiện, có gốc rễ trong lĩnh vực nào đó thì y như rằng con cái họ sẽ theo ngành đó và sau này để bố mẹ lo cho. Con có bố làm luật sư, con sẽ học luật; con có bố làm ngân hàng nên chuyên ngành con phải theo là tài chính ngân hàng; con có mẹ là công chức nhà nước thì con ra cũng sẽ làm cán bộ,...Việc này ảnh hưởng rất lớn đến thành tích, tư duy của thế hệ trẻ. Do có sự đảm bảo từ gia đình và không phải lo tìm công ăn việc làm nên thái độ đối với việc học tập là hời hợt và thiếu trách nhiệm. Các bạn ấy cũng không phát huy được sở trường của bản thân, bạn yêu thích kỹ thuật mà phải đi học quản trị kinh doanh thì khả năng, sở trường và sự tập trung của các bạn chuyên ngành quản trị là không có, dẫn đến thành tích kém và nhu cầu trau dồi thêm kỹ năng mền ngoài trường Đại học cũng sẽ không. Vì thể, cho dù bạn ra được trường và có công việc nhờ vào bố mẹ thu xếp thì hiệu quả và năng suất làm việc của bạn đều rất kém. Dần dần bạn trở nên ù lì, thụ động, hằng tháng đi làm và cuối tháng lãnh lương, không có mục tiêu và hoài bão gì cho tương lai.
Học ngành mình thích, làm công việc mình đam mê sẽ cho bạn nguồn cảm hứng vô tận. Khi bạn học tập, làm việc với tất cả sự thích thú thì kết quả bạn tạo ra cũng sẽ gây ấn tượng. Không chỉ được truyền cảm hứng cho bạn mà còn có thể truyền cảm hứng cho mọi người xung quanh bằng nguồn năng lượng tích cực của mình.
Một yếu tố tạo nên sự thành công sau khi bạn đã được học và làm theo đam mê của chính mình là việc đặt mục tiêu cho những ước mơ, hoải bão sau này.