Trong tự nhiên, vị ngọt báo hiệu có đường, một nguồn calo rất tốt. Vì vậy, những người săn bắt hái lượm có khả năng cảm nhận vị ngọt có thể phát hiện ra đường có trong thực phẩm tiềm năng, đặc biệt là trong thực vật và lượng đường là bao nhiêu.
Khả năng này cho phép người săn bắt hái lượm đánh giá hàm lượng calo một cách nhanh chóng trước khi mất công thu hái, chế biến và ăn các món đó. Việc phát hiện ra vị ngọt đã giúp con người thuở sơ khai hu thập được nhiều calo mà ít tốn công sức hơn. Thay vì cứ thế ăn ngẫu nhiên, họ có thể nỗ lực “nhắm đích”, cải thiện khả năng tìm kiếm thức ăn trong quá trình tiến hóa của họ.
Bằng chứng về tầm quan trọng của việc phát hiện đường có thể được tìm thấy ở gene, cấp độ cơ bản nhất của sinh học. Khả năng cảm nhận vị ngọt của mỗi người không phải ngẫu nhiên mà có – nó được ghi nhớ trong cấu trúc gene của cơ thể.